circ;i toátmồ hôi ra vì hoảng sợ, tôi nắm chặt lấy tay cô ấy và hỏi
Tôi nói
"Đêm em giết thằng Thi xong,em đã để xác nó ở đâu?"
Cô ấy im lặng 1 hồi lâu rồi nói
"anh có đói bụng không?"
cô ấy như thể muốn trốn tránh câu hỏi của tôi đặt ra, tôi nắm chặt lấy tay cô ấy rồinhẹ nhàng nói
"Có phải em giấu xác nó trong nhà vệ sinh không?, bằng cách nào?"
Cô ấy giọng run run nói
"Em đã đào bên tường phải nhà vệ sinh ra 1 khoảng trống rồi giấu xác anh Thi vào đó, sau đó em dùng bê tông trán lại cho bằng phẳng" Vậy là mọi việc đã rõ. Sau khi, biết việc Phương giấu xác Thi trong nhà tôi nghĩ làkhông ổn, nên đã khuyên canPhương nên mang xác đi chỗ khác giấu an toàn hơn. Tôi phải cố thuyết phục mãi Phương mới chịu nghe. Hôm sau như đã hẹn, tôi mang đồ nghề qua nhà Phương, vòng ra vườn sau đào một cái lỗ thật lớn. Đào được một hồi, mồ hôi mồ kê nhễ nhại, tôi vô bảo Phương lôi xác Thi rađó. Hai tụi tôi vô trong phá vỡ lớp xi măng mà Phương chát lại, từng tiếng búa vang lên. Cuối cùng khi đã nhìn thấy xác của Thi, tôi đưa cái búa cho Phương cầm rồi lôi xác Thi ra. Vừa lôi ra khỏi, Phương nhìn thấy đã hét lên kinh hãi, tôi vội hỏi:
- Phương, em làm sao thế?
Phương run rẩy bám lấy tôi, chỉ tay vô cái xác:
- anh ơi, nhìn kìa...
Tôi quay ra nhìn, rồi cũng nổi da gà giật bắn mình khi mà đôi mắt của Thi vẫn mở trừng trừng nhìn về phía chúng tôi. Tôi lấy can đảm lôi xác ra vườn sau và bảo Phương canh trừng coi có ai qua lại không. Trước khi vứt xác vô cái hố, Phương lên tiếng:
- Anh ơi khoan đã, em muốn vuốt mắt cho anh Thi, vì dù gì đó cũng là ông anh ruột của em.
Nghe cũng phải tôi liền để cho Phương làm. Phương tiếnlại, nàng nhắm mắt và chắp tay nói:
- Anh ơi, mong anh tha thứ, vì dù sao anh cũng là người khởi đầu mọi sự việc. Mong anh hiểu cho và yên nghỉ bên kia thế giới.
Xong việc Phương lấy tay vuốt mắt Thi. Nhưng nàng vôcùng kinh hãi, khi mà nàng không tài nào làm cho mắt củaThi đóng lại được. Thấy có vẻ mất thời gian, tôi vội bảo với Phương:
- thôi em ạ, nếu không được thì thôi, có lẽ chết đã lâu, nêncơ mắt không đóng lại được.