phần thì đến tám chín có máu chảy mới phân được thua.
Trương Vô Kỵ nghĩ thầm: ?Nếu cứ đấu như thế này, các bang hội môn phái thể nào cũng tổn thương hòa khí rất nặng, dẫu không ai bỏ mạng nhưng phái nào thua rồi cũng sẽ tìm cách báo thù hóa ra thành một tai họa tự tàn sát lẫn nhau thật ghê gớm??.
Trên đấu trường, Chấp Pháp trưởng lão của Cái Bang đánh ông già lùn của phái Hoa Sơn một chưởng hộc máu tươi, ông già cao liền ngoạc mồm chửi:
- Đồ ăn mày thối tha, đồ ăn mày bẩn thỉu!
Y tung mình nhảy ra toan khiêu chiến với Chấp Pháp trưởng lão của Cái Bang. Ông già lùn nắm tay sư đệ kéo lại nói nhỏ:
- Sư đệ, ngươi đánh không lại y đâu, chi bằng mình cố nhịn một phen.
Ông già cao bực bội nói:
- Đánh không lại cũng cứ đánh.
Tuy miệng nói thế, kỳ thực y biết rằng sư huynh võ nghệ chiêu số cũng như mình nhưng tu tập cao siêu hơn nhiều, sư huynh đã bại trận, thì y không thể nào thắng được, bị ông già lùn giữ lại bèn luôn mồm chửi bới quay trở về lều.
Kế đó Chấp Pháp trưởng lão lại thắng luôn chưởng môn phái Mai Hoa Đao, thắng luôn hai trận, trong tiếng hoan hô như sấm động của đệ tử Cái Bang, đắc ý dương dương quay về chỗ.
Cứ như thế ta đi ngươi tới, trên quảng trường đấu luôn hai giờ, mặt trời đã ngả về tây, người xuất chiến càng lúc võ công càng thêm mạnh. Bao nhiêu người vốn hùng tâm bừng bừng, nhất định phen này tại anh hùng đại hội nở mày nở mặt, tỏ lộ uy phong thế nhưng thấy võ công của người khác mới biết mình đúng là ếch ngồi đáy giếng, có lên Thái Sơn mới biết trời cao đất rộng, thành ra không dám xuất trường nữa.
Đến khoảng giờ thân, Chưởng Bát long đầu của Cái Bang ra khiêu chiến, đánh cho Bành Tứ Nương của Bài Giáo ở Tương Tây một trận tơi bời. Lưng Bành Tứ Nương bị rách một mảng lớn, xấu hổ quá vội đi xuống. Chưởng Bát long đầu nhìn phái Nga Mi, cười khẩy nói:
- Đàn bà con gái có gì là chân thực bản lãnh đâu? Chẳng ỷ vào đao kiếm sắc bén, thì cũng nhờ ám khí quái lạ, vị Bành Tứ Nương này luyện đến mức đó kể cũng không phải dễ.
Chu Chỉ Nhược nói nhỏ với Tống Thanh Thư mấy câu, Tống Thanh Thư gật đầu, chậm rãi bước ra, chắp tay chào Chưởng Bát long đầu nói:
- Long đầu đại ca, để tôi lãnh giáo cao chiêu của đại ca.
Chưởng Bát long đầu vừa thấy Tống Thanh Thư, đã giận đến xanh cả mặt, lớn tiếng nói:
- Họ Tống kia, ngươi là đưa gian tặc nhận lệnh của Trần Hữu Lượng trà trộn vào trong Cái Bang. Việc giết chết Sử bang chủ, ngươi chắc cũng có dự phần, hôm nay ngươi còn dám vác mặt ra gặp ta ư?
Tống Thanh Thư lạnh lùng đáp:
- Trên giang hồ việc trà trộn vào hang ổ địch thám thính cơ mật cũng là chuyện thường, ai bảo bọn ăn mày chúng bay có mắt như mù, không biết rõ bản lai diện mục của Tống đại gia?
Chưởng Bát long đầu chửi toáng lên:
- Đến như phái Võ Đương là bố đẻ ra ngươi, ngươi còn phản bội thì có việc gì ngươi không làm? Ngươi với cha thì bất hiếu, tương lai với vợ rồi cũng bất nghĩa. Phái Nga Mi thể nào rồi cũng tan tành vì ngươi thôi.
Tống Thanh Thư tức đến mặt đanh lại không còn chút máu nói:
- Ngươi giở rắm giở thối ra đã xong chưa nào?
Chưởng Bát long đầu không thèm nói nữa, vù một tiếng đánh ngay ra một chưởng. Tống Thanh Thư lùi lại tránh được, giơ tay phất một cái dùng Kim Đính Miên Chưởng của phái Nga Mi chống đỡ. Chưởng Bát long đầu giận y trà trộn vào Cái Bang nên chiêu nào cũng dùng sát thủ, đánh thí mạng ác độc dị thường không phải chỉ là tỉ võ so tài như những người khác.
Chưởng Bát long đầu trong Cái Bang địa vị chỉ dưới bang chủ và hai Truyền Công, Chấp Pháp trưởng lão tài nghệ quả thực không phải bình thường. Tống Thanh Thư tuy là một nhân vật lỗi lạc trong đám đệ tử đời thứ ba của phái Võ Đương nhưng vì mới tập luyện Kim Đính Miên Chưởng nên chưa thuần thục thành thử những chỗ tinh vi ảo diệu trong pho chưởng pháp này không thi thố được. Đấu đến bốn năm chục hiệp tới lúc gặp hiểm nguy y đành sử dụng Miên Chưởng của phái Võ Đương ra sách giải. Đó là võ công y học từ khi còn nhỏ đã từng luyện tập hơn hai chục năm, đầu nghĩ sao tay làm vậy cho nên uy lực rất lớn, tuy bề ngoài trông cũng hao hao như Kim Đính Miên Chưởng của phái Nga Mi nhưng phép vận kình sách chiêu hoàn toàn khác hẳn.
Người đứng xem không ai rõ chỗ đó lại tưởng y dần dần lấy lại uy thế nhưng Ân Lê Đình càng coi càng giận, kêu lên:
- Thằng nhãi Tống Thanh Thư kia, ngươi quả thật mặt dầy. Đã phản bội phái Võ Đương sao lại còn dùng công phu của Võ Đương để cứu mạng? Ngươi không cần cha ngươi nữa sao vẫn còn dùng công phu võ học cha ngươi truyền cho ngươi?