n việc thì cáo bệnh không ra, còn vị Không Trí này thì thần tình sống chẳng ra sống, chết chẳng ra chết, không biết tính giở trò gì đây?.
Một người trung niên mặc trường bào bằng vải gai xanh đứng lên nói:
- Không Trí thiền sư nói là không biết, thế nhưng Tạ Sư Vương hẳn phải biết chứ? Chúng mình mời ông ta ra, hỏi thăm xem thế nào? Sau đó mới đem chút tài mọn ra so sánh, ai là người võ công thiên hạ đệ nhất, danh phó kỳ thực, người đó sẽ là võ lâm chí tôn, dù thanh đao đó ở trong tay ai thì cũng giao cho người mang danh võ lâm chí tôn đó. Theo tôi thì tất cả chúng ta phải bàn về chuyện đó trước, để khỏi gây ra tranh chấp sau này, nếu như có ai không phục thì tất cả anh hùng thiên hạ sẽ cùng xông vào tấn công, chẳng hay các nghĩ sao?
Trương Vô Kỵ nhận ra người đang nói đây chính là một trong ba cao thủ của phái Thanh Hải vây công Kim Cương Phục Ma Khuyên đêm hôm đó. Tư Đồ Thiên Chung nói:
- Thế thì có khác gì đả lôi đài? Ta xem có điều thật là không ổn.
Hán tử áo xanh lạnh lùng đáp:
- Có gì không ổn? Cứ theo ý các hạ, đừng tỉ võ mà là thi uống rượu, có phải không? Người nào nghìn chén không say, hay người nào say mà không chết thì thành võ lâm chí tôn chăng?
Mọi người phá ra cười vang dậy, có kẻ lại lên giọng nhạo báng:
- Thế thì còn việc gì phải thi nữa? Võ lâm chí tôn nhất định là Túy Bất Tử Tư Đồ tiên sinh rồi.
Tư Đồ Thiên Chung nghiêng bầu rót ra một chén ngửa cổ uống cạn, nghiêm giọng đáp:
- Không dám, không dám. Nếu nói đến Tửu Lâm Chí Tôn, thì Túy Bất Tử này còn có ba phần hi vọng, còn Võ Lâm Chí Tôn ư? Hà hà, không dám nhận, không dám nhận.
Y quay sang nói với người áo xanh:
- Nếu các hạ đề nghị như thế, hẳn là võ học đã đến mức siêu phàm nhập thánh rồi. Tại hạ mắt kém, không biết tôn tính đại danh là gì thế?
Hán tử kia lạnh lùng nói:
- Tại hạ là Diệp Trường Thanh của phái Thanh Hải, tài uống rượu với làm trò hề không thể nào bì kịp các hạ được.
Y nói thế có khác gì tự cho là nói về phương diện võ công, thì so với các hạ tôi hơn xa. Tư Đồ Thiên Chung nghiêng đầu suy nghĩ một lát, nói:
- Thanh Hải phái, không nghe nói đến. Diệp Trường Thanh, ừ ừ, cũng chẳng nghe qua.
Mọi người ai nấy nghĩ thầm: ?Lão Tư Đồ này quả là lớn mật, y khinh miệt một mình Diệp Trường Thanh thì chẳng nói làm gì, dám hối nhục cả môn phái Thanh Hải, không lẽ có chỗ dựa nào ghê gớm lắm hay sao? Hay là y có mối thù ghê gớm lắm với phái Thanh Hải? Chỉ bằng hai câu nói đó, phái Thanh Hải chắc sẽ ra tay động thủ ngay?.
Chỉ có những người biết rõ Tư Đồ Thiên Chung mới biết y chỉ có một thân một mình, không ai dựa dẫm, cũng chẳng có thù oán gì với phái Thanh Hải, chỉ là kẻ tính tình cuồng vọng, thích châm chọc người ta, tuy một đời vì cái vạ miệng mà chịu bao nhiêu đau khổ nhưng không làm sao có thể thay đổi tính tình được.
Diệp Trường Thanh trong bụng đã có ý muốn giết y nhưng trên mặt không lộ vẻ gì ra ngoài nói:
- Phái Thanh Hải và Diệp Trường Thanh vốn dĩ kém cỏi vô danh thảo nào các hạ không biết đến. Các hạ nói rằng tỉ võ không ổn, vậy thì thi húp cháo chăng? Các hạ là kẻ ?uống khắp thiên hạ không địch thủ?, vậy thì biết làm sao đây, xin được thỉnh giáo.
Tư Đồ Thiên Chung nói:
- Nếu nói đến ?uống khắp thiên hạ không địch thủ? thật đâu có phải dễ dàng? Nghĩ lại năm xưa ta ở phủ Tế Nam ...
Y đang toan lải nhải nói tiếp, trong đám người có kẻ quát lên:
- Túy Bất Tử, đừng có ở đây mà lè nhè, chẳng ai thừa hơi nghe ngươi nói năng láo lếu.
Lại một người khác nói:
- Chuyện Tạ Tốn bây giờ đi đến đâu? Đao Đồ Long giờ đây thế nào?
Người khác nói:
- Không Trí thiền sư, hôm nay ông là chủ anh hùng đại hội, mời chúng tôi bôn ba đến đây, thế là để làm gì?
Mỗi người một câu, tất cả đều gạt Tư Đồ Thiên Chung không cho y nói lằng nhằng nữa, muốn Không Trí đưa ra một chủ ý xem thế nào. Trong khi tiếng người ồn ào, xa có gần có, bốn phương tám hướng nhao nhao lên Tư Đồ Thiên Chung nói:
- Sử lão đại của Hắc Phong Trại phủ Giang Lăng kia, ngươi không phải hối hả, Hắc Sa Chưởng của ngươi lợi hại thật nhưng chắc gì đã ?đánh khắp thiên hạ không địch thủ?? Thủy Để Kim Ngao Hầu huynh đệ của hồ Phiên Dương, Tạ Sư Vương võ công thủy bộ đều ghê gớm, ngươi đừng khinh y không biết đánh nhau dưới nước, huống chi người ta còn một vị Tử Sam Long Vương chưa xuất hiện, ha ha, ba ba sao sánh được với rồng? Còn Ngô Tam Lang của Thanh Dương Sơn? Ngươi dùng kiếm dù có đoạt được đao Đồ Long ngươi cũng đâu có biết sử dụng? Sử kình bậy bạ ...
Người này tuy khùng khùng điên điên, nhưng có cái tài hơn ngư